Em đã sống cả một đời lạc lõng giữa những đám đông. Thật khó khăn. Đôi khi, ngôi nhà của chúng ta là nơi duy nhất em cảm thấy không hoàn toàn một mình. Em luôn có cảm giác em đang đi trên một con đường mà chính bản thân em cũng không thể nào hiểu nổi vì cả chặng đường ấy chỉ có duy nhất một kẻ độc hành là em. Không có ai đi trước em và bảo em rằng Không sao đâu. Có những giáo sư-nhà nghiên cứu-người kể chuyện-nhà lãnh đạo-người khởi nghiệp-người chửi thề, tất cả bọn họ đều tin vào giá trị của lòng tin. V