Tôi qua ngã tư Cửa Nam. Ngã tư Cửa Nam đầy khói. Để không thể đếm bao nhiêu nốt chân trên ngã tư. Ai đếm bao nhiêu nốt chân khôn dại. Bao nhiêu nốt chân vui buồn Ai đếm những ngã tư đời láo nháo nốt chân. Láo nháo cột đèn láo nháo đèn Đời tôi đã rẽ rồi. Như đã hạ nước cờ không sao đi lại được. Nhưng tại sao tôi cứ ám ảnh cái ngã tư tại sao ấy. Tôi quên không được. Đi đi không được. Tôi ngồi bệt lề đường. Tôi là đàn ông tôi không đau khổ. Nhưng tôi muốn khóc. Tôi là đàn ông Tôi không khóc. Nhưng tôi đau